Trái ngược với vẻ ngoài khép kín, tranh của hoạ sĩ Đoàn Đức Hùng theo lối biểu hiện với các đường nét và mảng màu thể hiện xúc cảm mãnh liệt, phóng khoáng và thoải mái.
Bất kể ngồi ở đâu, hay gặp ai, trong đám đông hay đối diện, hoạ sĩ đều cầm bút lên ký họa. Anh chia sẻ, khi không biết làm gì sẽ vẽ. Anh tự nhận mình là người giao tiếp kém, không biết phải nói chuyện với người khác như thế nào, cũng không thể dùng lời rành mạch nói cho hết những gì mình suy nghĩ hay cảm nhận… nên anh giao lưu với người khác bằng cách vẽ.
Bởi thế mỗi người, mỗi lúc, mỗi trạng thái anh đều vẽ khác nhau và hiếm khi cạn vốn sáng tác bởi chất xúc tác để làm việc chính là lấy từ tư liệu của đời sống thật.
Với hoạ sĩ Xuân Diệu, lụa đang là cảm hứng trong các sáng tác của anh. Với tác phẩm Ca trù là bộ tranh lụa mà hoạ sĩ ấp ủ sau một buổi tối đi xem ca trù tại Đình An Biên (Hải Phòng).
Hoạ sĩ Xuân Diệu muốn vẽ góc nhìn ca trù khác. Anh vẽ 3 người có bố cục dàn trải và quay lưng lại với người xem: kép đàn, ca nương và quan viên (chơi trống, giữ nhịp trống) thì họ có biểu cảm khác. Anh sử dụng họa tiết dân gian cổ của thế kỷ 17-18, thời kỳ mà ca trù được ra đời, để tạo ra một âm hưởng cổ kính mà mình đang hướng tới.
Tranh của hoạ sĩ Phạm Anh Tuấn mang sự đối lập giữa mảng không gian lớn, hay con chuồn chuồn nhỏ nhoi. Kiệm màu, nhẹ nhàng. Sự rung động khe khẽ đối lập với sự tĩnh tại của những mảng trống lớn. Cái anh muốn trong bức tranh là sự đối lập. Cái nhỏ bé tôn cái khoảng trống. Và, những khoảng trống lớn như bầu trời, mặt nước, cái mênh mông của biển, những không gian không có biên giới và như hòa làm một, lại làm cho sự nhỏ bé trở nên nhỏ bé hơn nữa.
“Tôi ưa thích sự đối lập, bởi vì chính sự đối lập lại làm rõ giá trị của điều còn lại” – Phạm Anh Tuấn bày tỏ.
Tranh chân dung và tĩnh vật của hoạ sĩ Đỗ Tuấn Thành có nhiều nét tương đồng trong cảm xúc và bút pháp biểu hiện. Họa sĩ chồng nhiều lớp màu để tạo nên hình, khiến vật thể trong tranh như những bóng nắng, xôm xốp và rung động. Cũng đôi khi thấy những đường viền công tua đen, đứt quãng. Anh chọn những chủ đề nhẹ nhàng, nhưng màu sắc và biểu hiện của anh trong các tác phẩm lại thể hiện những cảm xúc dồn nén mạnh mẽ.
Nhà điêu khắc - hoạ sĩ Nguyễn Viết Thắng cho biết, hàng ngày không dự định trước mình sẽ vẽ gì, mà để nét màu tự đi ra theo mạch, để nó tự gợi ý, tự lôi ra trong đầu rồi chính nó lại soi chiếu ngược vào bản thân anh.
Hoạ sĩ luôn tâm niệm “nghệ thuật là tự thân, áp đặt ít nhất có thể cái của mình vào nó”. Vì thế, anh thường tận dụng những vật làm sẵn. Nhiều điêu khắc gốm của anh thường mang tính sắp đặt - lắp ghép như trò chơi của trẻ con với ý thức tối giản; còn hội họa, đôi khi nhặt được tờ giấy, bồi lên, với trạng thái của nó mà đi tiếp vào hình, màu.
Nghệ thuật của Nguyễn Viết Thắng đề cập nhiều đến khoảng rỗng. Vỏ bên ngoài đối với anh chỉ là cái cớ tạo hình cho phần không nhìn thấy - cái vắng mặt mang chức năng chứa đựng.
Gần đây, họa sĩ Phạm Hoàng Hà theo đuổi giấy Dó, bột màu. Anh chuyển sang một thái cực hoàn toàn đối lập: vẽ những cô gái nhỏ mang một phần nét đẹp của thiếu nữ, rất gần với chất lãng mạn của văn học Nga. Họa sĩ tìm đến với giấy Dó bởi chất liệu hội họa này cho anh cảm giác ào ạt, loang tự nhiên - cùng với chất màu bột xốp, tươi và đẹp lên sau khi khô. Giấy Dó, bột màu, chân dung cô gái nhỏ và những bức tĩnh vật là một trạng thái cảm xúc mới mẻ mà họa sĩ đang say sưa khám phá.
Họa sĩ Bùi Anh Hào vẽ nhiều phong cảnh sơn dầu về vùng đồi núi hoang vắng. Tranh của anh dùng nhiều mảng miếng, ít nét và kiệm màu. Đôi khi là trạng thái câm lặng của những khối bồng bềnh - giằng co giữa hiện thực và lý tưởng hóa.
Họa sĩ Đặng Tiến có sức sáng tác mạnh mẽ. Hoạ sĩ vẽ nhiều tranh phong cảnh, tĩnh vật và người. Một điểm chung ở tranh Đặng Tiến là người xem không khó để nhận thấy cái chất mỹ cảm khá riêng và tinh tế, xuyên suốt các sáng tác của ông.
Với tranh phong cảnh, chất riêng ấy thể hiện rõ nét hơn cả ở màu sắc xa vắng, những bờ bãi và bóng hình khó nắm bắt nhưng đầy rung cảm.
Tranh chân dung của Đặng Tiến có nhiều biến đổi. Những nhân vật thời kỳ đầu trong tranh mang tính xã hội - văn học. Giai đoạn sau ông vẽ người hiện thực rồi ngày càng trở nên khái quát chú trọng nét giản lược, biểu đạt khúc chiết, mang đến chiều sâu tâm lý tinh tế hơn. Xem tranh Đặng Tiến, có một cảm giác dễ chịu có lẽ bởi chất mỹ cảm và hiện thực vẫn được trân trọng, nhưng cũng không dễ gì lướt qua.
Suni Hạ Linh cùng Remi (nhóm KURROCK) tái hiện bản hit một thời của Trà My Idol - Đừng ai nhắc về anh ấy. Giọng hát ngọt ngào, trong trẻo của cả hai nhận nhiều tràng vỗ tay của người xem có mặt. Phần lời bằng tiếng Nhật do Remi thể hiện cũng đem lại một sắc thái mới cho bản nhạc.
Sự xuất hiện của Ngô Kiến Huy trong đêm nhạc thu hút sự chú ý của khán giả. Nam ca sĩ thể hiện ca khúc Truyền thái yvới bản phối mới sôi động và bắt tai. Trong suốt tiết mục, anh liên tục giao lưu với khán giả. Nhiều fan cũng hưởng ứng hát theo lời bài hát, nhún nhảy và bật đèn flash điện thoại cổ vũ.
Kết thúc phần trình diễn, Ngô Kiến Huy cảm ơn đến khán giả. Anh xem đây là một trong những kỷ niệm đáng nhớ trong quãng đường ca hát.
Phúc Bồ với bản remake nhạc phim Nấc thang lên thiên đường– bộ phim gắn liền với thế hệ 8x - 9x. Anh đã tạo nên một phiên bản của riêng mình trên nền nhạc gốc với sự sâu lắng, chạm đến cảm xúc người nghe.
Ngoài ra, Phúc Bồ còn đảm nhận vai trò host của show diễn. Anh tạo ra một không gian vui vẻ và gần gũi cho khán giả, khiến mọi người cảm thấy như đang tham gia vào một buổi gặp gỡ bạn bè và tận hưởng âm nhạc.
Ngoài phần trình diễn của các nghệ sĩ Việt, chương trình còn có sự tham gia biểu diễn của bộ đôi nghệ sĩ Nhật: TroK và Remi (KURROCK) với ca khúc nổi tiếng của nhóm Vượt. Ngoài ra, TroK còn thể hiện solo ca khúc Và thế là hết- bản hit của nhóm nhạc Chillies.
Cùng với các tiết mục âm nhạc là những thước phim tái hiện Trung thu truyền thống Việt tại Nhật, gợi nhắc những ký ức tuổi thơ và cảm xúc bồi hồi trong ngày Tết đoàn viên của hàng nghìn khán giả.
Sân khấu busking show diễn ra tại tỉnh Saitama (Nhật Bản), một trong những địa phương tập trung hơn 40.000 người Việt đang sinh sống, học tập, làm việc.
Xin chào Nhật Bản - Xin chào! Saitamađược ghi hình và biên tập thành 4 ập, bắt đầu lên sóng ngày 15/9. Các tập được phát sóng vào 20h thứ 6 hằng tuần trên các nền tảng online.
Các nam ca sĩ cho biết từng biểu diễn ở nhiều sân khấu được cổ vũ nồng nhiệt nhưng sân khấu tại chương trình vẫn đặc biệt hơn hết. Ca sĩ Quách Tuấn Du tiết lộ điều đặc biệt nhất tại sân khấu này là giúp anh gặp NSND Tự Long ngoài đời. Trước đó, có nhiều người nhận xét gương mặt anh rất giống đàn anh. Ca sĩ Ưng Đại Vệ cũng khẳng định có để ý thấy sự giống nhau này.
Trước nhận xét của các đồng nghiệp, NSND Tự Long đã ngay lập tức lên sân khấu để đứng cạnh nam ca sĩ. Tuy có sự chênh lệch về tuổi tác, không thể phủ nhận gương mặt của cả hai rất giống nhau. Anh hài hước nói: “Nếu mà anh để mái tóc dài giống như em chắc chắn họ bảo anh em mình không có họ hàng thì cũng phải sinh đôi, không sinh đôi thì cũng sinh ba, không sinh ba thì cũng là người một nhà".
Trong chương trình, ca sĩ Quách Tuấn Du được khán giả cổ vũ nhiệt tình khi thể hiện ca khúc "Tôi là người đàn ông tội nghiệp".Nam ca sĩ Lâm Vũ cũng nhận được nhiều tràng pháo tay với ca khúc "Về đâu em hỡi"và "Cuộc tình đã xa".Trong khi đó, Châu Gia Kiệt khuấy động không khí trường quay với bản hit "Anh chàng đẹp trai"khiến các nghệ sĩ đều hát theo.
Nhớ về những sân khấu cách đây 20 năm, Lâm Vũ chia sẻ: “Chúng tôi may mắn vì trong thời băng đĩa không có sự phát triển nhiều của công nghệ nên người yêu thương của tụi em đến với sân khấu rất đông. Cách đây khoảng hai mươi năm, 10.000 đến 15.000 khán giả đã có mặt tại sân vận động để chào đón tiếng hát của chúng tôi và những ca sĩ khác”.
Châu Gia Kiệt cũng chia sẻ về cơ duyên giúp có được bản hit đầu tiên sau nhiều năm nỗ lực. Anh cho biết đã đi hát từ năm 1997. Đến năm 2001, anh phát hành album đầu tiên "Tình như mây khói" nhưng qua mấy tháng vẫn không nhận được phản hồi từ khán giả. Khi tình cờ xem được bộ phim "Huyện Thái gia 9 tuổi" trên truyền hình, anh đã thu âm lại và viết lời cho ca khúc có tựa đề là "Yêu lầm".
“Sau đó, đài truyền hình đã mời tôi hát một ca khúc sôi động. Trong một tuần, tôi đã cùng người bạn là Vũ Nguyễn viết một bài hát mới mang tên “Anh chàng đẹp trai”. Một tuần sau khi ghi hình, lúc chở mẹ đi chợ, có rất nhiều người nhận ra tôi và gọi ‘Anh chàng đẹp trai! Anh chàng đẹp trai!’, tôi mới biết mình nổi tiếng”, nam ca sĩ kể.
Trước câu chuyện của Châu Gia Kiệt, Quách Tuấn Du hài hước trêu chọc: “Kiệt chọn cái tên cũng khôn nữa. Sau này 60 tuổi, không còn đẹp trai nữa nhưng vẫn được gọi là anh chàng đẹp trai”.
Thư Hồ
" alt=""/>NSND Tự Long gặp ca sĩ giống như bản sao ở 'Ký ức vui vẻ'